Gia Đình Tình Yêu

Ai còn được gọi “ngoại ơi!” thì hãy trân trọng điều ấy

4 phút, 23 giây để đọc.

Khi cả thế giới bắt đầu bỏ rơi trẻ em vì kỳ thị trẻ của những gia đình không toàn vẹn, bà ngoại vẫn ở bên cạnh, những câu chuyện về quá khứ và tuổi thơ trải qua bao biến cố. Hãy chiến đấu vì niềm tin và hy vọng sống cho các cháu của mình.

Ký ức về bà ngoại

Ký ức về bà ngoại

Tôi không nhớ mình đã đến bao nhiêu nơi, và đã gặp bao nhiêu người. Hành trình kéo dài, chẳng hạn như băng qua cửa sổ hàng hóa của người dì ở cuối đường và mua các viên đá hoặc một số ngọt đồ từ năm tuổi. Vui vẻ trong buổi tiệc sinh nhật của bạn học từ chiều đến tối. Không thể chấp nhận được và sự trưởng thành của tôi, cuộc điều hành bất tận thu cuốn tôi đi khỏi tuổi thơ. Nhưng, sau tất cả, chỉ có một nơi nào đó khiến tôi luôn khao khát và háo hức trở về. Đó là một gia đình, tôi vui khi gọi hai từ “Bà ơi!” …

Phim dừng lại ở một khung cảnh khác, đây là một người lái xe ô tô hoạt động, tiếng động vào buổi chiều và đường phố chạy ào ào. Một chiếc xe đạp xuất hiện, ngồi trước là một người phụ nữ trung niên, áo quần đen, đội nón lá đang đạp giữa phố.

Tiếng chuông xe “leng keng” trong đám đông. Sau đó xe dừng lại. Trước cửa sổ giáo dục là một bé gái chạy vòng quanh, ôm lấy thân, gọi là “bà”. Sau đó người phụ nữ đạp xe lại và cháu nhỏ về. Trên đường đi, anh ấy hát “một con vịt”,  “bà ơi bà”….

Chẳng nghe tiếng than trách nào, chỉ có tiếng cười giòn tan của hai bà cháu giữa quãng đường phải đạp xe liên tục hơn 40 phút đồng hồ.

Giờ đây cháu đã trưởng thành

Đã qua rồi mùa hạ hơn mười năm trước, đứa cháu ngày xưa giờ đã trưởng thành nhưng chưa bao giờ con quên ký ức tuổi thơ. Ngoại, theo lẽ tự nhiên nhất đã trở thành một phần cuộc sống của con. Ngày gia đình con trải qua biến cố, ngoại chưa bao giờ bỏ rơi mẹ và chị em con. Khi cả thế giới đột nhiên quay quắt bỏ rơi con bởi ánh nhìn kỳ thị đứa trẻ của gia đình không trọn vẹn bà vẫn bên cạnh con, kể những câu chuyện ngày xưa, về quá khứ, về tuổi thơ trải qua nhiều biến cố thời chiến loạn để tiếp thêm niềm tin và hy vọng về cuộc sống cho đứa cháu nhỏ.

Rồi xuân qua hè tới, thu sang đông về, khi con trở thành thiếu nữ cũng là lúc tóc ngoại chẳng còn xanh. Cuộc sống buộc ta phải lớn lên và bắt đầu hành trình mới mang tên trưởng thành. Tuổi 18, với chiếc vali, đôi dép cũ, một khoản tiền sinh hoạt được bà và mẹ chắt chiu, con lên thành phố nhập học. Trong tâm trí đứa học trò tỉnh lẻ lần đầu tiên xa nhà, có nhiều thứ xa lạ, cô độc và đau đáu đến yếu mềm.

Ngoại không cho con đi làm thêm vì sợ ảnh hưởng đến việc học, nhưng bên cạnh việc theo đuổi đam mê con biết con nên làm gì để mẹ và bà bớt phần gánh nặng. 

Giờ đây ngoại đã già

Giờ đây ngoại đã già

Mấy hôm trước con về, ngoại gầy đi nhiều. Con gặng hỏi mãi lí do khiến bà buồn nhưng bà không nói. Hoá ra mẹ đi làm từ sáng đến tận tối, chỉ có mình bà lo việc nhà cửa trước sau. Mắt ngoại sâu hơn, tay ngoại bị nấm móng, viêm hết các khoé, tóc ngoại bạc nhiều. Vậy mà nụ cười vẫn hiền như thế sau ngần ấy năm. 

Con từng viết bao nhiêu bài văn trong suốt thời đi học; nhưng chưa bao giờ con thật sự dành riêng một bài viết cho bà. Cũng chưa bao giờ con dám nói hết suy nghĩ trong bản thân trước bà, vì… con ngại. Nhưng hôm nay, cho phép con gửi nó cho bà nhé.

Có đôi lúc con mãi mê theo đuổi giấc mơ cao rộng chốn thị thành mà bỏ quên ngoại phía sau. Có đôi lúc danh bạ con chỉ toàn cuộc gọi với bạn bè, anh chị cấp trên; mà cuộc gọi nhỡ của bà cả giờ đồng hồ con lại vô tình lướt qua như chưa hề xuất hiện. Có đôi lúc con vì cảm xúc cá nhân phút bốc đồng mà cãi lời ngoại mà đâu hay sau cái quay lưng đó, mắt ngoại hoen mờ… Cho con xin lỗi ngoại vì tất cả lỗi lầm khiến ngoại buồn lo… Trong lòng con, bà ngoại luôn là số một.

Mùa mưa đến rồi, ngoại nhớ giữ sức khỏe, mặc ấm. Bà đừng để đứt tay khi làm cá, đừng thức khuya; đừng thổi củi để phỏng tay; đừng ngồi lâu để bị đau lưng… Con sẽ gắng học, có thể con không phải người giỏi nhất; nhưng con biết con cần làm gì để trở thành người hạnh phúc. 

Nguồn: blogradio.vn

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *